WOWWEEKEND
Wednesday Jan 19, 2022
W Coffee Talk Tranh truyền thần và niềm đam mê của hoạ sĩ trẻ Thế Cường
ADVERTISEMENT
Chân dung truyền thần là một thể loại hội họa khá phổ biến trong thời gian gần đây. Họa sĩ theo đuổi dòng tranh này sẽ khắc họa lại cái "thần thái", cảm xúc của người được vẽ, bằng đam mê, tài năng và rất rất nhiều yếu tố khác…
Trương Thế Cường là một họa sĩ trẻ đang sinh sống và làm việc tại thành phố Đà Nẵng. Gần 10 năm theo đuổi tranh truyền thần, chàng trai đã vẽ nên rất nhiều tác phẩm ấn tượng, thu hút người xem cả trong và ngoài nước. Hơn cả, đó là những kinh nghiệm, vốn sống và kỉ niệm đáng trân quý.
Một câu hỏi rất cũ, Thế Cường đã bén duyên với tranh truyền thần như thế nào vậy?
Từ khi còn rất nhỏ mình đã yêu thích vẽ tranh rồi. Mình ghiền vẽ lắm, vẽ mọi lúc mọi nơi. Những trang sách luôn đầy hình anime, hay cả những cuộc thi mỹ thuật ở trường…
Riêng với tranh truyền thần, thì là thời điểm cuối năm cấp 3. Hồi đó, mình có tham gia một hội nhóm nghệ thuật trên Facebook, và vô tình gặp gỡ được nhiều người theo đuổi thể loại này. Những bức tranh của họ quá đẹp và chân thực. Khoảnh khắc, đường nét trên khuôn mặt, từ trẻ em cho đến cụ già đều rất ấn tượng và nhiều cảm xúc. Vậy nên, mình lựa chọn theo đuổi và đã bén duyên với nó cho đến tận bây giờ.
Bước đầu theo đuổi, bạn có gặp phải nhiều khó khăn?
Khá nhiều đấy! Vì khi đó mình ở một thị trấn miền núi xa xôi, nên họa cụ vẽ không được phổ biến, muốn có thì phải vào tận các thành phố lớn mới mua được. Còn khái niệm đặt hàng online thì hình như chẳng có luôn. Mạng xã hội cũng chưa phát triển như bây giờ, nên các kênh giảng dạy hay kết nối nghệ thuật vô cùng ít ỏi.
Những bức đầu tiên mình vẽ không được ổn lắm, nhiều khi nhìn khá nản và khiến mình có ý định bỏ cuộc. Sau khi theo học đại học kiến trúc, mình mới có cơ hội vẽ thường xuyên hơn. Có môi trường tốt, có nhiều bạn bè cùng đam mê, nhiều hôm ngồi vẽ từ sáng cho đến tờ mờ tối…
Thế Cường có còn nhớ về bức truyền thần đầu tiên?
Mình vẫn còn giữ, vì bức tranh này vô cùng đặc biệt và ý nghĩa. Đó là chân dung người bạn thân của mình trong những ngày tháng cấp 3, hễ nhìn lại là biết bao nhiêu kỉ niệm ùa về. Cả việc bản thân mình như thế nào hồi còn chập chững theo đuổi.
Nhiều người cho rằng đôi mắt là cái quan trọng nhất của dòng tranh này, với Thế Cường thì có phải như vậy?
Chắc chắn rồi! Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn mà. Với chân dung truyền thần, thì đôi mắt sẽ thể hiện được cảm xúc cũng như cái hồn của nhân vật. Từ đó mới có thể truyền cái được cái "thần" đến người xem. Nên người họa sĩ có thành công hay không là phụ thuộc rất nhiều vào nó. Đây cũng chính là điểm nhãn, là nét độc đáo của dòng tranh này mà ít một thể loại nào có thể thực hiện được.
Vẽ tranh truyền thần là vẽ mẫu, vậy có cần phải tìm nguồn cảm hứng?
Đối với mỹ thuật nói riêng hay cả nghệ thuật nói chung thì đều cần cảm hứng. Hội họa không có công thức bất biến, dù là vẽ chân dung, vẽ theo mẫu thì cảm hứng luôn rất quan trọng. Đó chính là cái kết nối mình với nhân vật, cũng chính là cái quyết định mình có thể say sưa đắm chìm vào bức tranh cho đến những nét cuối cùng hay không.
Ngoài năng khiếu, thì để theo đuổi đam mê này cần thêm những yếu tố nào khác?
Bất kể bộ môn nào cũng vậy, có thể năng khiếu sẽ là yếu tố tiền đề. Nhưng nếu muốn thành công, thì năng khiếu phần ít, kiên trì và chăm chỉ là phần nhiều. Và với mình cũng vậy, khi mới bắt đầu, mình cũng chỉ có một chút năng khiếu. Nên để theo đuổi được nó, mình đã phải chăm chỉ học hỏi và luyện tập, đặc biệt là cố gắng kiên trì cho đến cùng. Mặt khác, để có được một bức tranh lột tả trọn vẹn thần thái của nhân vật, thì người vẽ cũng phải có ý chí, sự cần mẫn và thật là tập trung.
Khi vẽ, bạn có khác gì so với mình ngoài đời?
Chính là một Thế Cường điềm tĩnh hơn rất nhiều.
Thần tượng hay người có ảnh hưởng nhất với Thế Cường khi theo đuổi tranh truyền thần là?
Thú thật là mình không có thần tượng ai cả. Nhưng người ảnh hưởng nhất đối với mình là Hoạ sĩ DP Trương. Một đàn anh vẽ rất tuyệt. Mình đã học hỏi được rất nhiều từ kênh YouTube dạy vẽ của anh. Đặc biệt, anh cũng là người đã truyền cho mình nguồn động lực rất lớn.
Nếu như chỉ được vẽ một người, Thế Cường sẽ chọn vẽ ai?
Đó sẽ là bức truyền thần đặc biệt và tuyệt vời nhất - vẽ mẹ của mình. Bà là người luôn yêu thương và quan tâm mình vô điều kiện. Cũng là người mà mình sẵn sàng chia sẻ về hoài bão, về ước mơ. Mình rất hạnh phúc và may mắn khi được làm con của mẹ, và mình cũng sẽ không ngừng cố gắng để mẹ có thể tự hào về mình.
Mượn lời của Danh họa Pablo Picasso: "Thế giới hôm nay không mang những ý nghĩa gì, sao tôi lại phải vẽ những bức tranh mang ý nghĩa?"
Mình chọn vẽ truyền thần chính là để thỏa mãn đam mê của bản thân, lưu giữ được những khoảnh khắc tuyệt đẹp cho chính mình và cho cả nhân vật. Cũng nhờ nó mà mình có người đón xem tranh, có thêm nhiều bạn bè, hay có thể kiếm được một phần thu nhập. Và ở thời điểm hiện tại, mình coi việc có thể vẽ ra những bức tranh mang "ý nghĩa" như là một động lực để tiếp tục theo đuổi con đường này.
ADVERTISEMENT